Chắc ai cũng biết loài hoa xinh xắn dễ thương này rùi, nhưng hiểu sâu về nó thì không phải ai cũng biết đâu nhá.
Bồ công anh là loại cây nhỏ, thường cao 0,6-1 m, đôi khi cao tới 3 m, thân mọc thẳng, nhẵn, không cành hoặc rất ít cành. Lá cây có nhiều hình dạng: lá phía dưới dài 30 cm, rộng 5-6 cm, gần như không có cuống, chia thành nhiều thùy hay răng cưa to, thô; lá trên ngắn hơn, không chia thùy, mép có răng cưa thưa.
Nếu ta bấm vào lá và thân đều thấy tiết ra nhũ dịch màu trắng đục như sữa, vị hơi đắng. Hoa bồ công anh chỉ có màu trắng? Sai bét, nó có cả màu vàng và thậm chí là màu tím nữa đấy, đặc biệt là cả hai loại này đều dùng làm thuốc được.
Bồ công anh mọc hoang tại nhiều tỉnh miền bắc ở Việt Nam nhà mình đấy. Dân đi phượt cung đường Tây Bắc kiểu gì cũng bắt gặp loài hoa này trên đường đi rất nhiều.
Teen có biết người ta trồng bồ công anh thế nào không? Đây là loại cây rất dễ trồng bằng hạt, mùa trồng vào tháng 3-4 hoặc 9-10, cũng có thể trồng bằng mẩu gốc, sau 4 tháng là có thể thu hoạch được rồi đấy.
Bồ công anh thường được chọn trong trò chơi đếm cánh hoa tình yêu. Không chỉ thế, do hoa nở và tàn theo giờ, những người chăn cừu thường xem loại hoa dại này như một chiếc đồng hồ vậy. ^^
Lá của bồ công anh thường được hái về dùng làm thuốc, trị các bệnh như: ăn uống kém tiêu, mụn nhọt, đau dạ dày… Ta có thể dùng tươi hay phơi hoặc sấy khô để dùng dần, không cần chế biến gì đặc biệt.
Những bông hoa bồ công anh vàng rực, những chiếc lá dài, xanh thẫm với những chiếc răng cưa nhọn hoắt như những chiếc răng nanh của con sư tử. Ví thế người ta còn gọi cây hoa này là cây Răng Sư Tử.
Truyền thuyết về loài hoa này cũng khá ly kỳ nhé. Xưa kia, Răng Sư Tử nằm đủng đỉnh bên trên đồng cỏ dại, ôm ấp những cánh hoa vàng như màu nắng của nó. Người chàng yêu chính là đoá hoa Bồ Công Anh nở rộ từ chính trong vòng tay ấm áp của chàng.
Bỗng một ngày, người con trai tên là Gió xuất hiện. Gió ập tới khiến Bồ Công Anh choáng ngợp trước vẻ phong lưu và bất cần của chàng. Nàng yêu Gió, trong sáng và trọn vẹn. Nhưng Gió là đứa con của Ngao Du và Mạo Hiểm nên cứ ào ạt thổi qua. Bồ Công Anh cố níu giữ, cố nắm bắt Gió bằng thân hình mảnh dẻ của mình, nàng vươn mình ra đi theo Gió.
Răng Sư Tử nhói lên trong lòng, tuyệt vọng giơ những cánh tay xanh biếc ra, giữ chặt lại Bồ Công Anh trắng muốt nhưng vô ích. Những cánh hoa Bồ Công Anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhuỵ hoa, để bay cùng chiều với Gió mất rồi.
Và ngày ngày, những người nông dân đi trên cánh đồng vẫn nghe tiếng Răng Sư Tử thì thầm cùng với chàng Gió từ miền xa thổi đến, hỏi những cánh Bồ Công Anh đã được Gió mang tới nơi đâu… "Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?". Gió im lặng, Gió không thể mang Bồ Công Anh đi mãi. Cô gái ấy rơi xuống trên những cuộc hành trình, vùi mình vào trong đất, để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là Răng Sư Tử…
Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây…